Sau bảy năm xa nhà, Nguyễn Lưu Tranh quay trở lại thành phố nơi cô lớn lên và trở thành bác sĩ bồi dưỡng nghiệp vụ tại khoa Ngoại Thần kinh của bệnh viện Bắc Nhã. Để có thể ở lại Bắc Nhã, Nguyễn Lưu Tranh đã dồn hết tâm huyết vào công việc. Tuy nhiên, chồng cũ của cô, Ninh Chí Khiêm, là bác sĩ khoa Ngoại Thần kinh giỏi nhất ở Bắc Nhã. Anh đã chủ động làm thầy hướng dẫn cho Nguyễn Lưu Tranh và truyền thụ mọi kiến thức có thể để bù đắp cho những tổn thương từ cuộc hôn nhân thất bại mà anh gây ra. Nhưng Nguyễn Lưu Tranh không còn là cô gái yếu đuối nhút nhát năm xưa, dù là trong việc chữa bệnh cứu người hay đối diện với vấn đề tình cảm, cô đều có thể tự gánh vác và giữ vững sự kiên định của mình. Trong công việc, họ tranh cãi, giảng hòa và sát cánh bên nhau, sợi tơ hồng định mệnh giữa họ chưa bao giờ bị cắt đứt. Hưởng ứng lời kêu gọi của Tổ quốc, họ tham gia đội y tế tình nguyện ở châu Phi. Trong quá trình cấp cứu bệnh nhân, Ninh Chí Khiêm bị đạn lạc bắn trọng thương, Nguyễn Lưu Tranh kiên trì cứu anh từ cõi chết trở về. Sau khi trải qua thử thách sinh tử, họ hiểu rõ hơn về cuộc sống và sinh mệnh, từ đó bắt đầu một mối quan hệ mới.